Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

[Series][2Min] Never ending stories [2]

Shot 2: Bizarre
Enzan Blues a.k.a KTC
 
Minho có thói quen lén lút trong phòng thay đồ sau khi diễn xong, và thói quen ấy diễn ra quá nhiều lần nên cậu không hay biết rằng mình đã bị Leader Lee Jinki để ý.
 
Vào một ngày đẹp trời, sau khi cả nhóm vừa trình diễn xong bài hát mới được phát hành, “Hello”, Onew tựa người vào cửa phòng thay đồ khoanh tay lại hắng giọng.

“Em đang làm gì đấy?”

“Em-m-m-m….” Minho bối rối. “Kibum hyung bảo-o-o em tìm…. Ơ à… Jonghyun hyung chứ… Hyung ấy-y-y-y-y-y… Không! Là em…. Em đang tìm….”

“Thế rốt cuộc là cậu đang tìm cái gì?” Onew tiến tới gần Minho trong khi mặt cậu đỏ bừng và cậu đang tìm cách lùi lại phía sau.

“K-k-không… Thật sự là không có gì mà.” Minho giấu biến cả hai tay ra sau lưng.

“Đưa đây hyung xem nào !!” Onew quát lên, lâu lâu mới thấy được uy quyền của vị trưởng nhóm đây.

Minho ngước nhìn Onew, mồ hôi cậu chảy dài bên hai thái dương.

Nếu việc này mà lộ ra thì chết chắc rồi. Cậu nghĩ thầm.  Nhưng nếu không nói ra thì Jinki hyung chắc chắn sẽ không để mình yên. Thôi thì… sẽ tìm cách bảo hyung ấy giữ kín sau vậy…

“Hyung-g-g-g-g… Đừng nói chuyện này với ai nhé…”

“Thì cứ đưa đây đã nào!”

Minho, trong một giây, đã tìm ra được hàng nghìn trường hợp hậu quả sẽ xảy ra với mình, nhưng trước con mắt (hiếm khi) nghiêm nghị thì đành phải run rẩy chìa tay ra trước với một chiếc áo trắng.

“Hê, cái này là của Taemin mà?” Ánh mắt Onew hấp háy ánh lên sự thích thú.

“Jinki hyung, làm ơn, đừng nói với ai…”

“Đáng yêu quá haha.”

Onew cất lên một tràng cười (kinh dị) rồi đi thẳng để lại Minho mồ hôi mẹ mồ hôi con đang chảy ròng ròng không rõ anh ta có nói với ai không.


::: END :::

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét