Thứ Ba, 24 tháng 5, 2011

[Trans-fic][2Min] You're my angel

 *Tittle: You're my angel
*Author: fairysiand
*Translator: Enzan Blues.
*Pairing (s): 2min
*Genre: Angst,Romance
*Rating: PG-15
*Summary: Taemin bị cưỡng hiếp. Minho tới cứu cậu.

*TN: Tớ đã gửi lời tới bạn ấy để xin phép về việc trans fic nhưng chưa được bạn ấy hồi âm lại. Vì thế làm-ơn đừng mang cái fic này đi bất cứ đâu.






Taemin cảm thấy có gì đó trói lấy cổ tay cậu. Cậu tỉnh dậy và thấy mình đang khỏa thân. Khi cậu nhìn xuống hai cổ tay, cậu nhận ra tay mình đang bị xích. Cậu nhắm mắt lại, và một giọt nước mắt đột ngột rơi. Cậu cảm thấy ghê tởm với chính bản thân mình.

Taemin đã bị cưỡng hiếp. Cậu bị cưỡng hiếp bởi năm tên lớn tuổi hơn cùng học trường cậu. Họ đã làm hết sức thô bạo cho tới khi cậu chảy máu. 

Cánh cửa mở tung. Cậu mở to mắt nhìn.

- Xin chào… con mèo nhỏ quyến rũ… - Gã thanh niên với cặp kính tiến đến. Taemin khóc. – Tao rất thích cách mày rên rỉ tên tao đêm qua…

- L-làm… ơ-ơn… đừng làm đau tôi… - Taemin thổn thức.

- Ai đã làm con mèo nhỏ này đau vậy?? – Gã nhìn cậu bằng đôi mắt ‘đó’. Đôi mắt dâm đãng. – Để tao lau khô nước mắt cho con mèo nhỏ của tao nào!

- K-không… - Taemin khóc dữ dội hơn. Gã đột ngột liếm lên mặt Taemin ở chỗ này, ở chỗ kia. Rồi gã nút lấy môi Taemin và trượt tay xuống ngực cậu.

Khi những tên bạn của gã tới, gã liền mút lấy đầu nhũ Taemin.

- Nào! Lại đây, bọn mày không muốn ăn sao?

- Mày có thú vui tao nhã vãi nhỉ! - Gã đó nói. Taemin ngước nhìn bảng tên của hắn với đôi mắt ngập nước.

Lee Jonghyun, khối 2.

- Mang cả con mèo nhỏ quyến rũ này nữa…

- Làm ơn đừng làm đau tôi…- Taemin van vỉ.

Jonghyun mở chiếc còng tay cho cậu và để cậu đi mặc quần áo.

>>

- Không kể với ai… - Taemin nhìn vào tên vừa nói. Cậu nghĩ hắn là tên cầm đầu.

- Đ-được… - Taemin gật đầu.

- Nếu mà mày dám nói… - Hắn tiếp tục. Mặt hắn chỉ cách Taemin đúng một inch, - Tao sẽ làm cho cơn ác mộng này kinh khủng hơn nữa!

Taemin run rẩy.

- Tao sẽ bắt cóc mày. Tao và mấy thằng bạn tao sẽ nhốt mày vào một căn phòng. Bọn tao sẽ tới thăm mày chỉ để cho mày thức ăn và… - Hắn ngừng lại rồi hắn nhìn những tên bạn của hắn và khóe môi hắn dần nhích lên. - … mỗi khi bọn tao muốn làm tình với mày…

Taemin hoảng sợ. Cậu muốn gặp cha mẹ cậu. Cậu muốn gặp anh trai cậu, Lee Jinki.

- Bọn tao sẽ chơi mày cả ngày lẫn đêm… - Jonghyun lên tiếng.

- Bọn tao sẽ làm mạnh hơn nhiều so với hôm qua… đến khi mày không còn sức để cầu xin sự giúp đỡ hoặc thậm chí rên rỉ tên bọn tao… - Joon khẽ liếm môi.

- … mày đã hiểu chưa? – Tên cầm đầu nhún vai và Taemin ngập ngừng gật khẽ đầu.

- Có muốn tắm không? – Soohyun nháy mắt. Taemin nhìn vào bọn chúng. Cậu một lần nữa gật đầu.

- Vậy hãy tắm với tao. – Tên cầm đầu nói. Hắn tóm lấy tay Taemin và kéo cậu vào nhà tắm.

- Làm ơn!!! Cứu tôi với!!!! – Taemin gào lên.

- CÂM MỒM!!!

- AHH… đ-đau... – Taemin bật khóc nức nở.

Những tên còn lại, Jonghyun, Joon, Soohyun, Kibum có thể dễ dàng hiểu được rằng, đại ca của bọn chúng lại đang cưỡng hiếp Taemin..

>>

Taemin trở thành một người trầm lắng. Cậu luôn ăn một mình. Luôn luôn có một trong số năm tên đó theo dõi cậu ở bất cứ nơi nào cậu tới. Một người bạn của Taemin, SungJong, cũng cảm thấy có gì đó bất ổn.

- Taemin à…- SungJong nói.

- Ừ…- Taemin mỉm cười đáp lại.

- Sao hôm qua cậu nghỉ? – SungJong tiếp tục nói.

- Tớ… - Chợt Taemin ngừng lại.

- Sao?

- Không có gì… Thôi, tớ phải đi đây… Tạm biệt…- Taemin rời đi và trèo lên trên tầng thượng.

<< 

Hai tuần trôi qua kể từ khi Taemin bị cưỡng hiếp. Cậu luôn lên sân thượng mỗi khi tới giờ nghỉ. Không ai biết rằng Taemin ở đây,

Cậu lấy một cao ra từ ba lô của mình. Cậu kéo quần của mình xuống cho đến khi lộ đùi ra. Và cậu bắt đâu rạch lên đùi cậu. Chiếc đùi trắng sữa của cậu nhanh chóng bị lớp máu nhuốm đỏ.

- Mày thật kinh tởm… - Taemin nói khi cậu đang khắc lên đùi mình.

- Làm sao mày có thể để năm thằng làm tình với mình trong cùng một đêm… - Cậu rạch ở một chỗ khác.

- Không ai như mày cả…

- Đáng lẽ mày không được ở đây… Mày chẳng có giá trị gì hết…

- Mày nên ở một chỗ rác rưởi nào đó hoặc một night club, làm một vũ công múa thoát y…

- Bố mẹ mày sẽ chẳng thể ngóc đầu lên vì mày…

Taemin làm như thế cho đến khi đùi cậu đầy những máu. Cậu lau đi những vệt máu. Rồi cậu vuốt ngược tóc mái lên và đập mạnh đầu vào tường. Cậu không dừng lại cho tới tận khi cậu cảm thấy mình đang quay cuồng.

Taemin trở về lớp học khi giờ giải lao hết. Trở thành một Lee Taemin bình thường. Lee Taemin trầm tĩnh, luôn lắng nghe thầy cô giáo giảng bài và Lee Taemin có vô số vết thương cùng vết sẹo chằng chịt trong tim nhưng không thể nói với bất cứ một ai.

>>> 

Một ngày, khi Taemin đang ‘làm những việc thường ngày’ trên tầng thượng thì có người đến.

- Ai đó? – Taemin hét lên. Người đó bước tới.

- Cậu đang làm gì ở đây? – Người đó nói.

- Ơ… - Mắt Taemin ngập nước. Cậu đọc tên trên thẻ học sinh của anh ta.

Choi Minho, khối hai.

- Cậu ổn chứ? Cậ-… - Rồi câu nói của Minho bị ngắt quãng bởi tiếng hét của Taemin.

- ĐỪNG CÓ TỚI GẦN TÔI!! – Cậu hét lên thất thanh và đập mạnh đầu mình vào bức tường.

- Này! Này! Dừng lại!! – Minho hoảng sợ không biết bản thân nên làm gì.

- HÃY ĐI ĐI!!N ĐỪNG LÀM ĐAU TÔI!!

- Được rồi… Cậu muốn tôi đi phải không?? – Minho nói và anh đi ngay tức khắc, để lại Taemin một mình.

<< 

Tiếng chuông vang lên. Taemin lập tức đi ra khỏi lớp. SungJong, người cảm thấy có gì đó bất ổn với Taemin, đi theo bạn của mình.

- Chuyện gì đã xảy ra Taemin? Hãy nói với mình đi… - SungJong giữ tay cậu lại.

- Đừng chạm vào tớ… Tớ rất bẩn thỉu… - Taemin nói thật khẽ.

- Cậu nói như vậy là sao, Taemin? – SungJong tiếp tục nói.

- Tớ xin lỗi, SungJong à… - Taemin bỏ đi.

Taemin rời khỏi trường mình. Cậu gục mặt xuống mà không biết rằng phía trước là những tên đã cưỡng hiếp cậu. Taemin đụng phải một trong số chúng. Cậu hoảng sợ nhìn bọn chúng.

- Theo tao…  - Tên cầm đầu lên tiếng. Hắn lôi Taemin tới một con hẻm nhỏ và xô mạnh cậu vào bức tường.

- Đừng làm đau tôi… - Taemin bật khóc.

- Nhớ những gì chúng ta đã nói chứ? – Jonghyun nói và cậu khẽ gật đầu.

- Mày đã nói dối!

- Tất cả đều biết mày đã bị bọn tao cưỡng hiếp! – Tên cầm đầu gằn giọng. Taemin cố nhìn bảng tên của hắn.

Lee Kikwang, khối 2

- Tôi xin lỗi… - Taemin nói.

- Lúc này nó chẳng có giá trị gì hết! – Kikwang nghiến răng đầy giận dữ.

- Tôi chưa từng nói với ai… - Taemin tiếp tục khóc nức nở.

Kikwang đột ngột mạnh mẽ hôn cậu. Taemin muốn hét lên nhưng cậu không thể. Cuối cùng hắn cũng dừng nụ hôn đó lại.

- Đi để ý xung quanh đi! – Hắn ra lệnh cho những tên còn lại.

- Cái g-… - Lời nói của Taemin bị chặn lại bởi môi của Kikwang. Đến khi chỉ còn lại hai người, Kikwang thô bạo lột bỏ chiếc áo của cậu. Những chiếc cúc áo vương vải khắp nơi.

Chợt có một người bước tới.

- BỎ CẬU ẤY RA!!

- Đệch! – Kikwang nói.

Họ đã đánh nhau. Kikwang, Joon, Jonghyun, Soohyun cũng đáng lại Minho. Mặc dù có rất nhiều vết bầm tím trên mặt nhưng cuối cùng Minho đã chiếc thắng. Anh tiến lại về phía Taemin.

- Cậu ổn chứ? – Minho đưa tay chạm nhẹ lên gò má Taemin.

- Không… không… mau đi đi… tôi rất bẩn thỉu và kinh tởm… - Cậu khép đôi mắt mình lại.

- Nào… được rồi mà… - Minho cố gắng giữ lấy tay Taemin.

- Không… - Taemin rụt tay lại.

- Để tôi lau nước mắt cho cậu. – Minho lau nước mắt của Taemin khi cậu bất ngờ hét lên.

- KHÔNG!!! – Cậu đẩy Minho ra. Cậu nhắm mắt lại và run rẩy. – L… Làm ơn hãy để tôi ở một mình…

- Không. – Minho nhẹ nhàng nói. Anh cởi áo mình ra. Taemin vẫn tiếp tục khóc nức nở.

- L… Làm ơn… đừng làm đau tôi… đừng… - Taemin ngừng lại khi Minho đưa chiếc áo của mình cho cậu.

- Tôi không muốn nhìn cậu mặc chiếc áo này nữa… Hãy lấy áo của tôi nếu cậu… - Minho nói. Taemin nhìn vào đôi mắt anh. Đôi mắt ngập tràn đau đớn.

- C-cảm ơn… - Taemin lắp bắp.

- Tôi có thể đưa cậu về không? – Minho hỏi khẽ.

- Tới nhà của anh? – Cậu nói.

- Tất nhiên là không. – Minho vuốt nhẹ gò má cậu. – Tới nhà cậu…

- … - Cậu im lặng và bất giác cậu nắm lấy tay anh.

- Chúng ta nên đi luôn nhỉ? – Minho nói. Taemin gật nhẹ đầu.

- Minho hyung… - Taemin khẽ gọi.

- Ừ?

- Em có thể ôm anh chứ? – Cậu hỏi.

- Tất nhiên. – Rồi Minho ôm lấy Taemin.

<<< 

- Phải… Bọn họ đã cưỡng hiếp em… - Taemin bật khóc.

- Được rồi. – Minho vuốt nhẹ vai Taemin. – Ít nhất lúc này em đã an toàn… cùng với anh…

- Cảm ơn vì đã trở thành thiên thần của em. – Taemin thì thầm.

- Ổn rồi. – Minho nói. Anh hôn nhẹ lên mắt cậu.


>>> 


Extra.



- Cưng ơi? – Minho gọi.

- Vâng? – Taemin tiến tới bên Minho. Cậu ngồi lên đùi anh.

- Đừng ngồi trên đùi anh! – Minho nói.

- Tại sao? – Taemin chu mỏ hỏi. Lúc này cậu đã ra ngồi trên ghế.

- Anh không muốn cưỡng hiếp em đâu. – Minho nói. Gương của Taemin thay đổi ngay lập tức. – Ah, anh xin lỗi… anh chỉ đùa thôi…

- Em biết. – Taemin mỉm cười.

- Anh chỉ không hiểu… Có phải vì những tên đã cưỡng hiếp em học cùng lớp với anh mà em luôn hét lên lúc anh lại gần em không… - Minho dựa đầu anh vào vai cậu.

- Thật sao?

- Ừ… - Anh đặt một nụ hôn thật nhẽ lên đỉnh đầu cậu.

- Anh có biết vì sao em lại tin anh không? – Taemin hỏi.

- Vì sao?

- Em nhìn vào đôi mắt anh… - Taemin khẽ nói. – Đôi mắt của anh cho em thấy anh là một người tốt, và là… thiên thần của em… - Mặt cậu chợt đỏ bừng cả lên.

- Cậu bé đáng yêu… - Minho vé nhẹ má cậu rồi anh hôn lên môi cậu.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét